Sáu Tháng Một là một ngày đặc biệt ở Bắc Phương, khi ánh sáng mặn của mặt trời sớm sắc rực trên cánh đồng vào buổi sáng. Mùa đông, với khói hương của hoa quế và bông hồng, đã tỏa ra sức mạnh của mình, và mùa hè, với ấm áp của mưa mưa, sắp tới. Trong suốt tuần này, cơn mưa dậy sớm và hết muộn, như là một bước nhảy tươi bừng của năm mới.

Tại một ngôi làng nhỏ bên sông, cư dân Bắc Phương đang chuẩn bị cho một ngày hội lễ khác thường. Các cụ bà, với áo khoác đen và tóc già trắng, đang dọn dẹp các bức tường cổ kính, tìm kiếm những kỷ niệm của tuổi tháng. Trong nhà của bà Ngan, một trong những cụ bà lâu niên nhất làng, có một bức tranh cổ kính gắn trên tường. Bức tranh ghi lại hình ảnh của một trăm năm trước, khi Sáu Tháng Một là ngày hội kỷ niệm và giao lưu của cộng đồng.

Bà Ngan nhìn vào bức tranh với ánh mắt nhớ. "Thời gian thôi quên không được những kỷ niệm ấy," bà thầm nghĩ. "Những ngày Sáu Tháng Một cũng thay đổi rồi."

Trong suốt tuần này, cộng đồng Bắc Phương dành Sáu Tháng Một để kỷ niệm những người đã đi xa, những kỷ niệm của tuổi tháng và để giao lưu với nhau. Mỗi năm, họ tổ chức một lễ hội gọi là "Sáu Tháng Một Tại Bắc Phương", với các hoạt động như chơi trò chơi cổ, ăn uống cùng nhau và chia sẻ những câu chuyện cổ tích.

Tiểu thuyết: Sáu Tháng Một Tại Bắc Phương  第1张

Tối hôm Sáu Tháng Một, cộng đồng Bắc Phương tập trung tại một khuảng sân khô bên cạnh sông. Các cụ bà đứng quanh một bàn uống trà, những người trẻ tuổi chơi trò chơi cổ kính trên sân khô. Cả nhà Hồng, một trong những người dẫn đầu cộng đồng, đứng trong trung tâm của nhóm người chơi trò chơi.

"Sáu Tháng Một là một dịp để chúng ta nhớ về quá khứ," Hồng nói với một người bạn gái. "Đây là nơi chúng ta giao lưu với nhau và chia sẻ những kỷ niệm của tuổi tháng."

Tối tối hơn, mưa bắt đầu rơi xuống. Các cụ bà dậy từ bàn uống trà và đi vào nhà. Trong sân khô, những người trẻ tiếp tục chơi trò chơi cổ kính. Mưa rơi xuống mạnh hơn và dần dần sôi lên thành một cơn mưa lớn.

"Mưa Sáu Tháng Một là mưa may mắn," Hồng nói với Hồng Thị, một trong những người dành cho lễ hội. "Nó cho chúng ta ước mong cho năm tới."

Hồng Thị cười nhạo nhạo. "Mưa Sáu Tháng Một là mưa của hạnh phúc," bà nói. "Nó cho chúng ta ước mong cho suốt năm."

Mưa rơi xuống trên sân khô, tạo nên một khói sương mù mờ mờ bao quanh cộng đồng Bắc Phương. Trong suốt đêm tối, hỏa ngọn từ những lửa bày tượng đứng trên sân khô chiếu sáng lên không trung. Các cụ bà ngồi trên ghế gỗ và nghe những câu chuyện cổ tích của người dạy lịch sử tại cộng đồng. Họ nhớ về những ngày xưa, khi Sáu Tháng Một là một dịp để giao lưu và chia sẻ tình cảm.

Sau khi nghe những câu chuyện cổ tích, Hồng dẫn đầu các bạn tử tuần lễ hội với bài hát dân tộc. Các bạn tử hát ca khúc "Sáu Tháng Một Tại Bắc Phương", ca khúc ghi lại niềm ước mong và niềm hạnh phúc của cộng đồng. Họ hát với tâm huyết, như thể họ đang hát cho những kỷ niệm của tuổi tháng và cho suốt năm.

Sau khi bài hát kết thúc, Hồng đứng lên và nói: "Sáu Tháng Một là một dịp đặc biệt cho chúng ta. Nó cho chúng ta giao lưu với nhau, chia sẻ những kỷ niệm của tuổi tháng và ước mong cho suốt năm. Hãy nhớ rằng chúng ta là một cộng đồng và chúng ta sẽ góp phần cho nhau để suốt năm."

Các cụ bà và người trẻ đều nở nụ cười và hát theo Hồng. Mưa Sáu Tháng Một rơi xuống trên sân khô, tạo nên một khói sương ấm áp bao quanh họ. Nó là mưa của hạnh phúc và ước mong cho suốt năm.