Trong một hẻm mỏng manh, kín kín giấu trong sâu sắc của thành phố, có một con hẻm 888, nơi không rõ ràng làm sao lại được gọi là “thị trấn” của những món đồ cổ kính và huyền bí. Mỗi buổi tối, dòng người nhỏ nhỏ, ám ảnh, dần dần quay vào con hẻm này, để tìm kiếm một thứ gì đó, có lẽ là một kỷ niệm, một câu chuyện, hay chỉ là một chiếc điện thoại cổ kính.
Điện thoại là một món đồ cực kỳ phổ biến và bất khả thiếu trong cuộc sống hiện nay. Mỗi người ta đều có một chiếc, thậm chí nhiều chiếc. Nhưng tại con hẻm 888, điện thoại không chỉ là món đồ tiêu chuẩn, mà là một nét ký tượng, một kỷ niệm cho những ai từng bước chân vào đây.
Một ngày bình thường, Tâm, một bạn trai trung niên, đi bộ từ phố rộng khắp đông người để tìm kiếm một chiếc điện thoại cổ kính cho mình. Nó không phải là do thất thùy hay lỗi mất, mà chỉ là do ước muốn. Tâm muốn một chiếc điện thoại cổ kính để ghi lại những khoảnh khắc quý báu của tuổi trẻ của mình. Nó là một biểu tượng cho tuổi tác của mình, cho những ngày khi không có internet hay smartphone.
Tâm đi qua những cửa hàng quán gần gũi với phố rộng, nhưng không thấy gì hấp dẫn. Rồi anh ta quay sở vào con hẻm 888, nơi anh ta biết sẽ có những món đồ cổ kính khó tìm.
Bước vào con hẻm, Tâm ngay lập tức được nhìn thấy những chiếc điện thoại cổ kính đặt trên bàn trên bàn. Các chiếc điện thoại khác nhau về màu sắc, kích thước và dáng dấp. Có những chiếc với màn hình LCD nhỏ nhắn, những chiếc với bàn phím chạm mịn, và cả những chiếc với camera quay phim hoạt hình. Tất cả đều được sắp xếp neatly trên bàn của cửa hàng.
Tâm đi vào cửa hàng và gặp bà Linh, người chủ cửa hàng. Bà Linh là người quen thuộc với mọi người đến con hẻm 888. Các chiếc điện thoại cổ kính trên bàn là sản phẩm của bà, được bà sưu tầm từ khắp nơi để mang đến cho những ai thích.
“Bạn muốn cái gì?” bà Linh hỏi Tâm với một nụ cười hào nang.
“Tôi muốn mua một chiếc điện thoại cổ kính để ghi lại tuổi trẻ của mình”, Tâm trả lời với ánh mắt đầy ước vọng.
Bà Linh nhìn Tâm với mắt đầy hiểu biết. “Đây có một chiếc điện thoại rất phù hợp với bạn”, bà Linh nói và dẫn Tâm đến một chiếc điện thoại với màn hình LCD tím tối và bàn phím chạm mịn. “Đây là chiếc của tôi, tôi sở hữu nó từ khi còn là một cô gái trẻ”, bà Linh chia sẻ với Tâm. “Nó có nhiều kỷ niệm cho tôi, tôi muốn nó có cho bạn để ghi lại tuổi trẻ của bạn”.
Tâm nhìn chiếc điện thoái với ánh mắt say mê. Nó không chỉ là món đồ tiêu chuẩn cho tuổi trẻ của mình, mà là một nét ký tượng cho những ngày khó quên. Tâm mua chiếc điện thoại và trả lời bà Linh: “Tôi sẽ ghi lại tất cả những khoảnh khắc quý báu của tôi với nó”.
Tâm rời con hẻm 888 với chiếc điện thoái cổ kính trong tay. Trong suốt đêm đó, anh ta dùng chiếc điện thoại ghi âm những bài hát yêu thích của mình, ghi lại những câu chuyện vui vẻ với bạn bè, và ghi lại những ánh nhìn yêu quý của người thân. Chiếc điện thoại cổ kính trở thành nét ký tượng cho tuổi trẻ của Tâm, cho những ngày khó quên và bất khả thiếu trong cuộc sống hiện nay.
Mỗi buổi tối, con hẻm 888 vẫn tiếp tục hấp dẫn những ai thích sưu tầm món đồ cổ kính. Mỗi chiếc điện thoái trên bàn của cửa hàng đều là món đồ đặc biệt, được sưu tầm từ khắp nơi để mang đến cho những ai thích. Mỗi chiếc điện thoái đều có riêng mình một kỷ niệm hay câu chuyện hấp dẫn.
Bà Linh và con hẻm 888 đã trở thành nơi giao lưu cho những ai thích sưu tầm món đồ cổ kính. Mỗi khi có ai đến mua một chiếc điện thoái tại đây, bà Linh sẽ chia sẻ với họ riêng về mỗi chiếc điện thoái và về những kỷ niệm của mình với nó. Con hẻm 888 không chỉ là nơi mua sắm cho những ai thích sưu tầm món đồ cổ kinh, mà là nơi giao lưu cho những ai muốn ghi lại tuổi trẻ của mình với những món đồ quý báu.
Trong suốt suốt đêm tối tăm của thành phố, con hẻm 888 vẫn sáng lấp lánh với ánh sáng từ các chiếc điện thoái cổ kinh trên bàn cửa hàng. Mỗi khi có ai bước vào con hẻm, họ sẽ được nhìn thấy những món đồ quý báu này, và sẽ được nhớ lại những khoảnh khắc quý báu của riêng họ. Con hẻm 888 là nơi ghi nhớ cho tuổi trẻ của thành phố này, cho những ngày khó quên và bất khả thiếu trong cuộc sống hiện nay.