Trong một xã hội đầy hấp dẫn với những câu hỏi về sức khỏe, sự nghiệp, và hạnh phúc, có một hoạt động bất lệ khác, nó là chơi xo sỏi. Một hoạt động khác thường, nhưng lại cực kỳ hấp dẫn cho những người muốn trải nghiệm một chút thú vui và kích thích trong cuộc sống hằng ngày. Đối với những ai sống gần dãy sông nhỏ, "hàng tuần với Xo Sỏi Riêng Tư" là một câu hội đầy khóan khổ và niềm vui.
Mỗi tuần, dãy sông nhỏ của họ chạy dài, ròng rã, và mọc từ những tảng đá sâu trong lòng đất. Nước sông tràn đầy sắc màu của mùa mưa, rung động theo nhịp tim của suối. Đường dài sông là nơi choàng khóc của con cá, của những con rắn nhỏ, và của những người đứng bên bờ sông, ngắm nhìn suối mềm mại. Đây là nơi họ chơi xo sỏi.
Chơi xo sỏi là một truyền thống cổ xưa của nhiều dân tộc Việt Nam. Mỗi tuần, không lại có những người đứng bên bờ sông, cầm bầu cửa, hì hục với nhau, và đặt cược vào sức khỏe của suối. Đây là một trò chơi đơn giản, nhưng lại cực kỳ thú vị. Mỗi bầu cửa đều có một con số riêng, và người chơi sẽ đặt cược vào con số ấy. Nếu con số đó là con số xuất hiện trên bầu cửa, người chơi sẽ được phần thưởng. Nếu không, thì họ sẽ mất tiền cược.
Một tuần nào đó, tôi đã quay lại bờ sông nhỏ để ghi lại những khoảnh khắc của "hàng tuần với Xo Sỏi Riêng Tư". Một mùa mưa ấm áp đã tắt suốt suối, và suối tràn đầy sắc màu và hơi thơm của lá cây mọc bên bờ. Tuy nhiên, không có mưa lớn để làm ngập suối. Một tấm bầu cửa nhỏ, với những con số dán lên miệng, đã được đặt trên bờ sông. Một nhóm người đứng quanh bầu cửa, hì hục với nhau, và chờ đợi kết quả của cuộc chơi xo sỏi.
Tôi ngồi xuống bờ sông và nghe những câu chuyện của những người chơi xo sỏi. Họ là những người thân thiết với nhau, họ là bạn bè từ thời thơ ấu. Mỗi tuần họ đến đây để chơi xo sỏi, để trải nghiệm niềm vui và kích thích của cuộc sống hằng ngày. Họ chia sẻ với tôi những câu chuyện về cuộc sống của họ: về công việc, về gia đình, và về những điều buồn hay vui mà họ trải qua.
Một người chơi xo sỏi tôi gặp là bà Ngan. Bà Ngan là một phụ nữ trung niên, cô gái gốc nông thôn. Cô ấy sống gần dãy sông nhỏ này từ nhỏ. Mỗi tuần cô ấy đến đây chơi xo sỏi với bạn bè của mình. Bà Ngan nói với tôi rằng: "Tôi không biết tại sao tôi lại thích chơi xo sỏi. Có lẽ là vì nó mang lại cho tôi niềm vui và kích thích. Tôi có thể quên đi những khó khăn của cuộc sống khi tôi đang chơi."
Bà Ngan cho tôi biết rằng chơi xo sỏi là một truyền thống của người dân nông thôn. Mỗi tuần, không có gì khác biệt so với suối ngoài trời. Nhưng với suối này, có những con số dán lên miệng bầu cửa. Đó là nơi họ tìm kiếm niềm vui và kích thích cho cuộc sống hằng ngày.
Tôi cũng gặp một người chơi khác là ông Lâm. Ông Lâm là một người già tuổi, ông ấy sống gần dãy sông nhỏ này suốt đời mình. Ông ấy nói với tôi rằng: "Tôi đã chơi xo sỏi suốt mười năm liền. Mỗi tuần tôi đến đây để chơi với bạn bè của tôi. Đây là nơi tôi gặp gỡ bạn bè mới, và nơi tôi chia sẻ niềm vui với họ."
Ông Lâm cho tôi biết rằng chơi xo sỏi không chỉ là một trò chơi đơn giản cho ông ấy. Đó là nơi ông ấy gặp gỡ bạn bè mới, nơi ông ấy chia sẻ niềm vui với họ. Ông ấy nói rằng: "Tôi không biết tôi sẽ sống đến bao giờ nữa. Nhưng tôi muốn trải nghiệm cuộc sống hết sức hạnh phúc khi tôi còn có thể."
Tôi ngồi xuống bờ sông và nghe những câu chuyện của những người chơi xo sỏi khác. Họ là những người có tuổi khác nhau, họ là người dân nông thôn và thành thị. Mỗi tuần họ đến đây để chơi xo sỏi, để trải nghiệm niềm vui và kích thích của cuộc sống hằng ngày. Họ chia sẻ với tôi những câu chuyện về cuộc sống của họ: về công việc, về gia đình, về những điều buồn hay vui mà họ trải qua. Họ nói rằng: "Từ suối này ta có thể quên đi tất cả những gì khó khăn và stress trong cuộc sống."
Một tuần nào đó, tôi quay lại bờ sông nhỏ để ghi lại cảnh tượng "hàng tuần với Xo Sỏi Riêng Tư". Tôi thấy một nhóm người đứng quanh bầu cửa nhỏ trên bờ sông. Họ hì hục với nhau, cầm bầu cửa trong tay, và đặt cược vào con số ấy. Tôi nghe thấy tiếng cười cười của họ, tiếng hì hục của họ. Tôi cảm nhận được niềm vui và kích thích của họ khi họ chơi xo sỏi. Tôi thấy rằng suối mềm mại và sắc màu của mùa mưa đã mang lại cho họ niềm vui và kích thích cho cuộc sống hằng ngày.
Từ suối này ta có thể quên đi tất cả những gì khó khăn và stress trong cuộc sống. Ta có thể quên đi những lo lắng về tương lai, ta có thể quên đi những nỗi buồn về quá khứ. Ta chỉ cần ngồi xuống bờ sông và nghe tiếng rung động của suối mềm mại. Ta chỉ cần nghe tiếng hì hục của bạn bè khi họ chơi xo sỏi với nhau. Ta có thể trải nghiệm được niềm vui và kích thíc