Câu chuyện về phía Bắc là một sách ký ức, một khung cảnh mơ hồ, mỗi câu hỏi đều gợi lên hạnh phúc và sầu thương. Đó là câu chuyện về những cô gái nhỏ, những trai đàn, những hoàng hôn, những lối đường khó khăn mà họ đã bước qua để tìm kiếm cho mình một tấm bầu trời.
Một mùa thu, một trời ấm áp, một quán rượu nhỏ ở bờ sông, mỗi đêm có những tiếng cười cười nóng nhuộm của các cô gái. Đây là nơi họ gặp nhau, chia sẻ những bí mật của tuổi trẻ, những giấc mơ lớn lao. Một trong số đó là Hương, cô gái nhỏ, mắt xanh như biển, lông tóc dài và mịn. Hương là người có sức mạnh trong tâm trí và lòng, cô biết rất rõ rằng để có một tương lai tốt đẹp, cô cần phải khống chế được bản thân và khóc lách mọi khó khăn.
Một hôm bình thường, Hương ngồi bên cạnh bạn em Thảo, hai cô gái thân thiết chia sẻ với nhau những câu chuyện về trẻ em, về tuổi vịnh. Thảo là người dễ thương, cô có sức hút đặc biệt với mọi người. Cô gái này có thể dẫn dắt Hương ra khỏi những bối cảnh khó khăn và cho cô thấy một tầm nhìn rộng hẹp hơn.
"Hương ạ, có bao giờ nghe kể về phía Bắc không?" Thảo hỏi.
Hương cười nhỏ, "Chẳng bao giờ. Tôi sống ở phía Nam, thì phía Bắc là nơi xa xôi cho tôi."
Thảo nhìn Hương với mắt đầy ước vọng, "Tôi sẽ kể cho bạn nghe. Phía Bắc là nơi có những quán rượu nhỏ giống như này, nhưng ở đó có những con người ấm áp hơn cả bầu trời. Có những người ta gọi là 'những kẻ Bắc'."
Hương nghe câu chuyện của Thảo với ánh mắt hướng về phía xa. Cô biết rằng có một nơi nào đó trên thế giới có thể là nơi an ủi cho mình. Một nơi mà cô có thể để yên tâm và tìm kiếm giấc mơ của mình.
Một năm sau, Hương và Thảo đã lớn hơn và hai cô gái quyết định ra đi khám phá thế giới. Hương quyết tâm theo đuổi giấc mơ của mình về phía Bắc, trong khi Thảo muốn tìm kiếm cho mình một nơi an ủi. Hai người bạn gặp nhau tại quán rượu nhỏ bên sông và chia tay với nhau với lời hứa sẽ gặp lại sau này.
Hương bắt đầu hành trình dài về phía Bắc. Cô đi qua những làng trại nhỏ, qua những quán rượu nhỏ với những câu chuyện hân hoan của người dân. Cô gặp nhiều khó khăn, nhiều bối cảnh khó chịu nhưng Hương không bao giờ quay trở lại. Cô biết rằng phía Bắc là nơi cô sẽ tìm được tất cả những gì mình mong muốn.
Một hôm, Hương đứng trên một quán rượu nhỏ bên sông Bắc, nhìn xuống dòng nước chảy suối. Cô nhìn thấy một con đường dài và hào huyền trải dài từ phía trước đến phía sau. Cô biết rằng đây là nơi mình sẽ khai sinh ra một tươm tào mới cho mình.
Cô gặp nhiều người trên đường: một ông già bán quả táo tại cửa ngõ; một cặp đôi trẻ vừa cưới vừa đi; một nhóm bạn trẻ vừa hát vừa uống suối. Hương giao lưu với họ, chia sẻ với họ những câu chuyện về Nam và nghe kể về Bắc. Mỗi câu chuyện đều gợi lên hạnh phúc và sầu thương.
Một hôm dễ dàng nhất, Hương gặp một kẻ Bắc. Ông ta là người dễ thương, có sức hút đặc biệt với mọi người. Ông ta cho Hương biết rằng phía Bắc không chỉ là nơi có quán rượu nhỏ mà còn có những con người ấm áp hơn cả bầu trời. Ông ta dẫn Hương đến một quán rượu nhỏ bên sông Bắc và cho cô uống một ly rượu mạnh mẽ. Hương uống rượu với lòng tâm canh và hạnh phúc. Cô biết rằng đây là nơi mình sẽ khai sinh ra một tươm tào mới cho mình.
Hương tiếp tục hành trình dài về phía Bắc,...